Em muốn xé toang bầu trời
Xé toang mặt đất
Để vùi chôn trong ấy
Nỗi nhớ..
Nhớ… Nhớ… Nhớ…
Anh ơi…
Em muốn cuồng điên
Gào thét
Ôi! Đau!
Trái tim em đau…
Em muốn cuồng quay
Mất trí
Muốn lang thang
Cho đôi chân rớm máu
Cho rã rời thịt da
Cho trái tim chết nghẹt
Sao vẫn nhớ…
Nhớ…Nhớ…Nhớ…
Anh ơi…
Em phải làm sao khi tình yêu còn nguyên
Khi nỗi nhớ cộng nhiều thêm sau nhịp thở
Khi chất ngất khát khao
Khi hoài niệm chất cao hơn núi
Khi cả đại dương nước mắt
Không cơn sóng nào bằng cơn sóng lòng em…
Em muốn tan ra
Em muốn tan ra
Em muốn tan ra...
Để không còn nhìn thấy anh trong mơ
Một lần mơ, một nghìn lần nhớ
Một triệu lần ước ao trở lại
Một vạn lần chỉ muốn tìm anh…
Anh ơi
Có thừa không một lời thăm
Ban ơn cho em xin…
Có thừa không một dòng tin
Ban ơn cho em xin…
Có thừa không một cái nhìn
Ban ơn cho em xin…
Có thừa không chút hơi còn ấm
Từ bàn tay anh,
từ đôi môi anh,
và trái tim run rẩy
Làm ơn…
cho em xin…
Anh ơi..
Em sẽ tìm và hôn lên đất
Nơi dấu chân anh đã đi qua
Mỗi con đường nơi ấy
Vẫn còn mùi hơi anh trong gió
Trong bụi đường
và những kí ức quen…
Anh ơi...
Anh đã đi qua
Đời em…
Không còn đèo, còn núi
Không còn con sông sâu thăm sâu thẳm
Chỉ còn lại
Em...
Và nỗi nhớ..
Ngập tình anh
Trong ánh nắng cuối mùa…
KN